Thời gian trôi qua nhanh thật mới đó con đã được 20 tuổi và mẹ thì càng ngày càng già đi theo năm tháng. 20 năm qua con chỉ biết hành khổ mẹ mà thôi, con quá vô tình phải không?
Cuộc sống của mẹ chỉ biết quanh quẩn với gia đình. Sức khỏe của mẹ yếu đi để lo cho mọi người khỏe mạnh. Hạnh phúc của mẹ vun dần sang chúng con. Thành công lớn nhất của mẹ hẵn là nuôi chúng con khôn lớn thành người và chăm ngoan. Vậy mà con luôn vô tâm, vô tình chỉ biết nghĩ cho bản thân mình thường hay làm mẹ buồn.
Con biết có nhiều lúc mẹ khóc một mình nhưng con chỉ biết đứng lặng một góc nhìn những giọt nước mắt đó cứ chảy dài trên gương mặt mẹ.
Con muốn nói con xin lỗi mẹ! Con chưa làm được gì cho mẹ hết khổ mà chỉ biết vòi tiền mẹ làm ra bằng những giọt mồ hôi, nước mắt. Con xin lỗi mẹ! Con đã làm mẹ thất vọng quá nhiều. Con xin lỗi mẹ! Con đã không thật sự cố gắng làm một việc gì đó.
Và con cám ơn mẹ! Đã cho con cuộc sống này. Con cám ơn mẹ! Đã hi sinh cho con rất nhiều. Con cám ơn mẹ! Đã luôn bên cạnh con. Con cảm ơn mẹ rất nhiều!
Mẹ à! Giờ con chỉ muốn mẹ hãy sống vì mình đừng vì gia đình mà làm tất cả, hi sinh tất cả để xương đừng phủ trên mái tóc mẹ, để con có thể nhìn thấy nụ cười diệu dàng của mẹ hàng ngày.
Con chưa bao giờ nói câu này với mẹ nhưng từ giờ con muốn nói với mẹ mỗi ngày "CON YÊU MẸ CỦA CON NHIỀU LẮM"